{Chia sẻ} Tớ và sự thức tỉnh với chủ nghĩa tối giản “Danshari” - Phần 1

{Chia sẻ} Tớ và sự thức tỉnh với chủ nghĩa tối giản “Danshari”

Phần 1 : Khởi nguồn của mọi việc


Tớ ấp ủ viết về chủ đề này từ khá lâu rồi, nhưng đúng thật đợt vừa rồi công việc của tớ bận quá, thành ra bỏ bê Blog nguội lạnh, lâu nay chẳng có nhiều bài mới, bài “chất”. Rồi lại đến đợt dịch COVID-19 vừa qua, chỉ có ngày ngày lên báo đếm số người cách ly, số người nhiễm mới, rồi thấp thỏm đi mua gạo, mỳ tôm dự trữ, chả có tâm trí nào mà nghĩ đến son phấn mỹ phẩm.
Vài người bạn đã nói với tớ rằng, chính qua đợt dịch bệnh này họ mới ý thức hơn về việc dự phòng cho những điều bất trắc có thể xảy đến bất ngờ trong cuộc sống, mới thấy cần phải xem lại thói quen mua sắm, sở hữu vật chất và giá trị của sự giành dụm, tích lũy.
Cũng qua thời gian vừa rồi, tớ lại thấy thêm yêu quý và trân trọng tính tiết kiệm, giành dụm cho tương lai. Thói mua sắm vô tội vạ để thỏa mãn thú vui và sở thích nhất thời thật đáng lên án và nó như một căn bệnh trầm kha của giới trẻ ngày nay (trong đó có thế hệ 8X chúng tớ chứ chưa nói đến 9X hay 0X - dĩ nhiên là đa số 0X thì có vẻ chưa tự chủ về kinh tế để mà mua sắm như 8X hay 9X).
Chính vì vậy hôm nay tớ quyết tâm hoàn thiện Phần 1 của chuyên đề về lối sống tối giản đã ấp ủ rất lâu rồi. Qua đây cũng muốn gửi gắm tâm huyết của tớ, muốn chia sẻ với các nàng về một lối sống mà tớ đã mong muốn thực thi từ lâu mà đến giờ cũng nhưng chưa thực sự áp dụng thành công.

Chắc trong số các nàng đọc Blog của tớ thì cũng nhiều người nghe đến hoặc tìm hiểu về chủ nghĩa sống tối giản của người Nhật. Nếu chưa các nàng có thể lên mạng tìm hiểu thêm, có rất nhiều bài viết về lối sống này, trong đó có một cuốn sách của nam tác giả Sasaki Fumio được dịch sang tiếng Việt và bày bán tại các nhà sách lớn, tớ đã mua cuốn này về đọc. Về cuốn sách trên thì chủ yếu tập trung vào việc vì sao nên bỏ bớt đồ đạc, cách vứt bỏ những thứ không cần thiết ra khỏi cuộc sống, cách duy trì cuộc sống tối giản và tự cảm thấy hài lòng, tự thấy hạnh phúc. Trong đó nội dung nhấn mạnh vào mấy vấn đề lớn như:
1. Từ chối đem về nhà những vật dụng không cần thiết.
2. Vứt hết những thứ lỉnh kỉnh vướng víu trong nhà.
3. Tránh xa cám dỗ mua sắm vật chất.


Phương châm của lối sống này chính là: “Cứ mỗi lần bạn sở hữu trong tay những đồ dùng hơn mức cần thiết là một lần bạn lấy mất tự do của chính mình. Giá trị bản thân chúng ta không đo bằng những đồ dùng mà chúng ta sở hữu, những đồ dùng này chỉ cho chúng ta một chút cảm giác hạnh phúc nhất thời mà thôi. Mang theo những đồ dùng hơn mức cần thiết sẽ lấy hết thời gian, năng lượng của bạn. Khi nhận ra được điều đó, tức là bạn đã bắt đầu trở thành một người sống tối giản”.
Cá nhân tớ thực sự rất thích lối sống tối giản, nhưng vì sống chung với bố mẹ chồng nên không thể ôm hết đồ đạc vứt bỏ (mà bạn nào sống cùng người già đều biết, các cụ cái gì cũng muốn giữ, muốn xin về chất trong nhà chứ đừng nói mà đòi vứt đi bất cứ thứ gì, nên nhiều khi nhà cửa như cái kho đồ cũ). Cách đây 3 năm khi đọc về lối sống tối giản tớ ấp ủ dự định mua 1 căn chung cư của riêng mình và học theo cách sống đó.
Nhưng tớ sống ở tỉnh lẻ, chung cư bán thì cũng có vài dự án, tuy nhiên tính qua tính lại, nếu như mua cách đây 6-7 năm khi mà Nhà nước còn gói hỗ trợ 30 nghìn tỷ cho nhà ở xã hội (trả góp trong 15-20 năm, lãi suất tối đa 5% /năm và không biến động) thì các cặp vợ chồng trẻ với số vốn ban đầu ít ỏi, thu nhập trung bình sẽ rất thuận lợi, căn nhà nhỏ nhỏ 50-60m2 trên chỗ tớ bán chỉ tầm 550-650tr (tính cả chi phí đóng đồ đạc thêm), trả trước 20% thì chỉ cần 120tr có thể mua được 1 căn rồi, mỗi tháng trả đâu loanh quanh tầm 3 triệu, ngày đó cơ quan tớ cũng có vài cặp mới lấy nhau mua trả góp về ở.
Hồi cách đây 6-7 năm thì tớ lại chưa bao giờ nghĩ đến ở chung cư, hiện giờ thì chương trình hỗ trợ nhà ở xã hội đã hết được mấy năm rồi, chỉ còn các dự án chung cư thương mại, nếu mua trả thẳng 1 căn chung cư ở tỉnh lẻ cũng tầm 800-1tỷ, 1tỷ2, số tiền đó có thể mua được căn nhà mặt đất 2-3 tầng trong xóm rồi, nên giờ cũng ít người chỗ tớ sống lựa chọn chung cư. Nếu mua trả góp 20 năm thì chỉ được ưu đãi tối đa 3 năm đầu lãi suất (tầm 8%/năm), còn sau thả nổi theo ngân hàng, dư nợ cao thì tiền lãi trả mọt gông, quá tội đi thuê nhà, cho nên tớ không còn hứng thú với chung cư nữa, mặc dù cá nhân tớ rất thích ở chung cư vì nó cao, sạch và gọn gàng, không phải leo tầng mệt mỏi, dọn dẹp cũng đỡ. Dĩ nhiên ưu điểm có thì nhược điểm cũng nhiều. Kết cục là năm 2018 tớ mua 1 mảnh đất lô 2 để đấy, dự định vài năm nữa hy vọng sẽ đủ tiền xây một căn nhà và sống theo ý thích của mình.
Bản thân tớ là người rất thích “vứt đồ”, có nghĩa là nhìn thấy nhà nhiều đồ tớ ngộp mắt lắm, kiểu bị ám ảnh ý, chỉ muốn vứt hết để nhà trống trơn chẳng có gì ngoài vài món thực sự thiết yếu. Trong nhà có 4 người lớn thì tớ với mẹ chồng tớ cùng quan điểm, mẹ chồng tính gọn gàng và sợ nhiều đồ bày biện ngợp mắt, thích đơn giản, gọn nhẹ ít đồ để dễ bề vệ sinh, dọn dẹp nhà cửa. Ngược lại thì bố chồng và chồng tớ chỉ thích giữ đồ, tích trữ các thể loại đồ đạc, vật dụng cũ, hỏng trong nhà không muốn vứt đi bất cứ thứ gì.
Dù mới chỉ định hướng sống theo cách sống tối giản thôi mà tớ đã thấy rất thoải mái, đầu óc nhẹ nhàng hơn khá nhiều rồi. Cơ bản là mình nghĩ thoáng đi, không quá quan tâm đến vật chất bề ngoài, quan tâm đến cách suy nghĩ của người khác về mình nữa. Suy nghĩ đơn giản và không nghĩ nhiều đến vật chất giúp chúng ta thấy tự tin và yêu bản thân mình hơn, thấy thoải mái và yêu đời, sống vô tư hơn, giành thời gian tập trung cho những mục tiêu lớn chứ không chỉ chăm chăm nghĩ đến đồ đạc, quần áo hay bận tâm về suy nghĩ, cái nhìn của người khác giành cho mình. Ai có nhà to, xe đẹp mặc kệ người ta, mình có gì thì mình hưởng, vì bản thân cũng không mong ước và đòi hỏi quá nhiều về vật chất nên trong đầu không còn đăm đăm nghĩ đến dùng vật chất để thể hiện mình, để chứng tỏ cho người khác về con người mình.
Các nàng muốn tìm hiểu kỹ về chủ nghĩa tối giản - theo tớ là một cách sống rất hay, giúp ta thanh thản được tâm trí, bình thản trước mọi sự việc của cuộc đời, nên mua vài cuốn về cách sống này của cả tác giả nước ngoài lẫn Việt Nam, đọc và tự đúc rút cho chính mình.
Một bước đầu tiên trong chuỗi những hoạt động để thực hành theo lối sống tối giản của tớ, trong đó hai lĩnh vực quan trọng được ưu tiên trước là quần áo và mỹ phẩm, mà con gái tốn tiền chính vào hai món này nhiều nhất đấy các nàng ạ.
Tớ đã tự tay ghi chép từng món mua về, thời gian mua, giá tiền vào một bảng Excel. Ngạc nhiên là sau khi tổng kết bảng chi tiêu này trong 2 năm mới thấy số lượng và số tiền mình bỏ ra cho mua sắm quần áo, mỹ phẩm thật quá lãng phí, tính ra tốn đến vài triệu một tháng, ngẫm lại số đó mà để trả góp thì mua được khối thứ lớn lao rồi. 
Kinh khủng hơn nữa là sau khi đánh dấu bôi màu những món hữu dụng sau khi mua, được sử dụng thường xuyên và cảm thấy không hối tiếc khi mua, thì số lượng này chỉ chiếm tầm 20% tổng số món tớ đã khuân về mà thôi !!! - Thế mới biết chúng ta đã mua sắm phung phí như thế nào.
Một trong những thứ đầu tiên bạn có thể bắt đầu cho lối sống tối giản chính là dọn lại tủ quần áo, nơi phản ánh khá chân thực thói quen mua sắm và tiêu xài của bản thân. Để bắt đầu mọi thứ, việc đầu tiên là dọn dẹp đồ đạc dư thừa, như đã nói, tớ sống cùng bố mẹ chồng nên không thể tự ý vứt đồ của ông bà đi được, nên bắt đầu bằng phòng ở của mình trước.
Sau khi dọn dẹp tài liệu, sách báo cũ, tranh ảnh, hóa đơn, giấy chuyển tiền, giấy gửi hàng, đồ lưu niệm, đĩa CD học tiếng anh cũ, những hồ sơ không còn sử dụng … từ hai triệu năm trước tích trữ lại thì tớ đã vứt đi khoảng 90% bọn chúng, và tự hỏi từ trước đến giờ không hiểu mình tích trữ bọn chúng để làm gì. Toàn rác rưởi, cứ tự bảo là để đấy biết đâu dùng nhưng qua cả 2 mùa Tết cũng không hề giở ra, bụi phủ bám đầy, nếu tiếp tục cho bọn đó cư ngụ thì có thể là đến lúc về hưu cũng chưa sờ đến, vậy nên chẳng có lý do gì mà không quẳng chúng ra khỏi nhà.
Sách báo đọc 1 lần không sờ đến mang bán giấy vụn, ảnh hình chụp thì xếp gọn một thùng các tông nhỏ để lên tầng 3. Giờ trong giá sách không còn những thứ rác rưởi ấy nữa, chỉ còn 2 quyển đang đọc dở, kệ nhỏ đựng vài món mỹ phẩm dùng hàng ngày. Mà đọc sách thì tớ chủ yếu đọc bằng Kindle Fire, copy truyện vào máy đọc hết lại tìm truyện mới, gọn nhẹ mà cảm giác đọc không kém gì sách thật.
Hiện nay, sau rất nhiều lần dọn dẹp tinh gọn, trong tủ quần áo cuả tớ nếu tính 1 mùa thì chỉ có tầm 20-25 món tất cả, cho nên phải lựa chọn cực kỳ kỹ càng những thứ mình sẽ mua về, tính toán chi ly xem nó sẽ kết hợp với nhau thế nào để mỗi món đồ phát huy được hiệu suất sử dụng cao nhất, các món đồ đều dễ dàng mix với nhau, mỗi ngày vẫn có thể ăn vận khá tinh tươm lịch sự dù với rất ít món đồ.
Khoảng nửa năm nay thì tớ cực hạn chế mua sắm và không thấy thèm mua sắm nữa - một tín hiệu tớ nghĩ là đáng hoan nghênh! Dù có đi hàng chục quầy quần áo, vào xem cả tiếng đồng hồ cũng không khuân thêm gì về cả, đôi lúc trong lòng cũng thấy thích lắm rồi, nhưng áp dụng triệt để Quy tắc 24h. Tức là thích một thứ gì dến mấy cứ để qua 24h, lúc đó đa số chúng ta sẽ không còn muốn mua nó như ban đầu nữa đâu. Rồi tiếp tục để qua 1 tuần, nếu thực sự vẫn muốn mua thì lúc này bắt đầu xem xét, cân nhắc vì có khả năng nó là thứ thật sự cần thiết. 
Sau khi đọc thêm cuốn Quý cô tối giản- từ tối giản đến thịnh vượng của nhà văn Việt - Alex Tu thì tớ thấy quan điểm về mua sắm đồ đạc nói chung và quần áo của những cô nàng theo chủ nghĩa tối giản gói gọn như sau:


- Sang xịn, đắt tiền không phải đáng sợ, mà thừa mứa, vô dụng mới đáng sợ. Hãy giành dụm trong khả năng để mua 1 chiếc váy, 1 áo vest, 1 áo khoác hay một đôi giày bạn thấy thật đẹp, bạn ưng nhất, chất liệu tốt, vừa vặn, tôn dáng, thoải mái khi mặc, sử dụng được lâu dài mặc dù giá thành cao một chút còn hơn là đi mua 3-4 món giá bèo nhèo mà chất lượng còn bèo nhèo hơn. Thành ra vẫn mất tiền mà lúc nào cũng dùng đồ đểu, đồ kém chất lượng, trong khi vẫn mơ về món đồ thật đẹp và lại lặp lại quá trình mua sắm vô tội vạ.
- Không cần mua quá nhiều quần áo, quan trọng là các món mua về phải phối hợp ăn ý với nhau, màu sắc và kiểu dáng tương đồng và định hình phong cách.
- Dọn dẹp và bỏ đi một cách không thương tiếc những món quần áo, giày dép không làm cho ta thấy tự tin, tỏa sáng, không phù hợp hoặc đã cũ, phai màu, sờn rách.
Cuối mùa đông 2019 vừa rồi tớ đã làm một chuyến tổng dọn dẹp quần áo mùa đông, bây giờ tất cả bọn quần áo thu - đông nằm trong một cái túi Tote dạng to bằng nilon nhựa trên tầng 3, chũng đã được giặt và gấp gọn sạch sẽ, khi đến mùa có thể mang xuống mặc luôn và chắc chắn là chúng đủ cho tất cả nhu cầu mùa đông năm sau của tớ.
Nhớ lại đợt dọn dẹp đồ đông, tớ đã chuyển giao hết đám áo phao, áo dạ mặc dù nhiều cái còn rất mới, thậm chí có những cái chưa mặc, nhưng do “mua nhầm” và mua do thói quen mua sắm vô tội vạ trước đây, chỉ giữ lại đúng những thứ thực sự hữu dụng.
Tháng 6 là thời điểm ngoài Bắc đang rất nóng, tủ đồ mùa hè của tớ bây giờ đơn giản cực kỳ, với tổng cộng quần áo vỏn vẹn tầm trên dưới 20 món thì chỉ cần 1 ngăn tủ nhựa đựng đồ chính, 1 ngăn nhỏ đựng đồ lót đã đủ hết rồi. Chính vì cuối hè năm ngoái tớ đã làm một đợt tổng động viên, bao nhiêu váy sớ, quần áo tích trữ từ các thế hệ trước tớ lọc ra, chọn cái đẹp, mới, chất liệu tốt và có thương hiệu chút mang đăng thanh lý với giá rẻ bèo nhèo cho đỡ phí, còn lại giặt sạch sẽ, gói vào mấy cái túi nhựa to mang cho hết.
Nhìn đống 3-4 túi Tote to tướng quần áo váy vóc mới thấy xót tiền. Ngày xưa đúng là toàn mua sắm theo cảm tính! Vui buồn đều đi mua sắm, đi lượn lờ xem đồ tốn bao nhiêu thời gian. Mà khổ, ngày đấy đã sà vào mấy hàng quần áo gần như lúc nào cũng phải vác về một vài món nào đó, ít khi về tay không. Giờ nhìn lại đám quần áo đấy mới thấy bọn chúng thật lủng củng về kiểu dáng, họa tiết, màu sắc, chẳng theo một trường phái nào cả. Thôi thì đủ từ hoa to, hoa nhỏ, sọc ngang sọc chéo; màu sắc cũng đủ trắng, tím, vàng, đỏ, đen, xanh biển …
Hiện giờ tớ chỉ giữ lại một số đồ có kiểu dáng basic, màu sắc trung tính, chất liệu không nhăn, giặt nhanh và cũng nhanh khô, mặc xong có thể giặt tay qua một chút và phơi luôn chẳng cần đợi cho vào máy giặt. Khi mặc đồ cũng không cần chọn lựa nhiều, cứ cầm lên là mặc ổn về kiểu dáng và màu sắc, vì cơ bản bọn chúng đều có thể kết hợp với nhau được. Các món hầm bà là nhằng khác tống khứ hết đi cho rộng nhà rồi.
* Trang phục đi làm: Tổng số 08 món
- Váy liền: 02 chiếc loại dài qua đầu gối, dạng vải mềm họa tiết hoa trang nhã, màu sáng nhẹ nhàng (xanh mát và hồng nhạt). Do đã gần 40 tuổi nên tớ ưu tiên thiết kế kín đáo, thanh lịch, váy phải dài qua đầu gối.


- Váy bộ trang trọng: Tớ để lại 02 bộ, trong đó 1 bộ áo và chân váy rời và 1 bộ liền. Cả hai bộ này đều có kiểu dáng khá lịch sự giành cho những buổi đi họp, hội nghị hay cần sự trang trọng hơn bình thường. Hai chiếc này có thể mặc đi ăn tiệc, ăn cưới đều được, chỉ đi Bar là ko được thôi (mà tớ cũng chẳng bao giờ đi Bar rồi).


- Áo sơ mi kiểu: 01 chiếc màu trung tính, có thể chọn trắng, xanh pastel hay tím oải hương nhạt.


- Quần âu màu trung tính: 02 chiếc, một màu đen dáng lửng đến mắt cá chân, ống côn để mix cùng áo polo; một màu xám dáng hơi loe mix cùng áo sơ-mi kiểu.


- Áo phông có cổ màu xám trung tính: 01 cái, dáng Polo, form hơi chiết eo nhẹ, vừa vặn thoải mái, chất cotton mát và thấm mồ hôi; áo này mix cùng quần vải đen dáng lửng chấm mắt cá chân. Bộ này đi với giày bệt tớ sẽ mặc những ngày phải đi thực địa công trình hoặc đi lại nhiều, giày bệt sẽ làm ta thoải mái và tiện dụng hơn.

Như trên là tớ đã có tổng cộng 06 bộ, trong đó 04 bộ thông thường và 02 bộ trang trọng.
* Giày dép: Tiêu chí giày dép của tớ là mua loại tốt, êm chân, kể cả giày cao gót phải hạn chế đau nhất có thể, quần áo có thể mua loại rẻ nhưng giày dép phải mua đồ tốt. Tổng cộng tớ có 05 đôi giày đi thường xuyên, cũng vẫn là hơi nhiều nhưng vì cho mấy mục đích, nên chưa tiết giảm xuống nữa được.
- 01 đôi giày cao gót màu nude đế nhọn, cao 7cm đi với váy hoa điệu đà hoặc đi tiệc.
Đôi này của Clark cao 7cm đi rất êm, tớ mua sale 1200K
- 01 đôi giày da màu đen, mũi nhọn, đế vuông cao 5.5cm đi với quần hay váy đều được, đi làm hàng ngày không đau chân.

Đôi này của CaPrice (UK) cao 5.5cm, tớ mua 2050K đi cũng êm chân và tiện dụng, dễ mặc đồ
- 01 đôi bệt dạng loadfer màu đen, chất liệu da đi với quần âu dài đến mắt cá chân, mix cùng áo phông Polo.

- 01 đôi thể thao dòng Training để đi chơi bóng bàn, màu đen cho sạch.


- 01 đôi dáng Snaker màu trắng để đi với quần short hoặc chân váy những dịp đi chơi hay du lịch.


* Đồ mặc nhà, đi dạo và đi tập thể thao: Tổng số 15 món
- 02 áo sát nách chất vải sheer mát, nhẹ, dáng suôn dài trùm nửa hông, họa tiết hoa trầm. Áo này mặc với quần short đi chơi, đi chợ, đi dạo đều được.


- 03 quần short vải (01 thô, 01 kaki, 01 đũi), quần short dáng ống rộng, cạp cao; chất kaki, thô, đũi, màu trung tính. Dáng quần không quá ngắn phù hợp với độ tuổi, có thể mix với áo sát nách vải sheer ở trên hoặc sơ vin áo phông; mặc đi chơi, đi chợ, Shopping đều được.


- 04 áo phông loại tốt, chất liệu 100% cotton (1 trắng, 1 đen, 1 xanh pastel, 1 áo chuyên tập thể thao màu hồng). Với 4 cái trên có thể kết hợp mặc đi chơi, đi dạo hay đi đánh bóng bàn đều được, chỉ cần thay loại quần.


- 02 váy thun dáng body dài ngang bắp chân, một đen một sọc ngang, chất co dãn, mát. Đi chơi, đi chợ hay đi dạo, đi cafe đều mặc được.


- 02 quần đánh bóng bàn, loại quần thể thao chuyên dụng.
- 02 váy ngủ dáng suôn, chất cotton rộng mát để mặc lúc đi ngủ.
Như trên với tổng số các món đồ cả dày dép, quần áo vào khoảng 30 món đủ cho tất cả các nhu cầu từ đi làm, đi chơi, đi tiệc, đi thể thao, đi ngủ.
Giờ đây việc lựa chọn quần áo đi làm mỗi sáng với tớ thật nhàn nhã, vớ cái gì trong tủ cũng có thể mặc được, thời gian giành cho trang phục bớt đi, tớ để thời gian đó thư thả dắt con gái đến trường, trò chuyện lúc đưa con đi học, không cuống quýt vội vàng, không thấy bó chít hay khó chịu, bức bối khi ép mình trong những bộ đồ không thoải mái nữa. 
Ngoài ra tớ cũng không mệt mỏi vì phải giặt là nhiều đồ, phơi nhiều, là lượt quần áo, mùa hè tắm xong có thể vò tay quần áo mang phơi luôn. Thời gian giặt là quần áo tớ để thêm để chơi bóng bàn duy trì sức khỏe hoặc đọc sách.
Tạm kết phần 1 về quần áo ở đây, tớ sẽ biên soạn tiếp phần 2 ... phần 3 về các vấn đề khác cũng xoanh quanh chủ đề lối sống tối giản này. Hẹn sớm gặp lại các nàng nhé!


Trang Fanpage của Blogger

Sơ qua về bản thân:

  • Tên: Phương Dung; Tuổi: 41
  • Nghề nghiệp: Kỹ sư xây dựng, ThS Quản lý Đô thị
  • Sở thích: trang điểm và đọc sách, đánh bóng bàn, nhảy Zumba
  • Loại da: hỗn hợp dầu, nhạy cảm dễ lên mụn
  • Màu da: Sáng đến trắng, các hãng nền thường dùng màu sáng nhất hoặc sáng thứ 2 trong dãy